Quà tặng handmade

Công cụ viết nào là người bạn thân thiết của bạn?

Tôi thích viết. Nó là kiểu sở thích giúp tôi dễ chịu. Bất kể là khi tôi dùng bút viết đôi dòng lên giấy hay gõ lạch cạch thế này. Với tôi, sổ tay hay máy tính đều là công cụ thân thiết trong việc viết lách. Nhưng hôm nay, tôi muốn được chia sẻ một bí mật, à đúng hơn thì đó là tài sản đặc biệt mà tôi có. Nó ngay dưới đây thôi!

Một trong những may mắn của tôi, đó là gắn liền sở thích với việc “kiếm cơm”. Thật ra, với nhiều người, họ thường rạch ròi giữa sở thích và công việc. Họ không muốn sở thích lại chịu áp lực bởi tiền bạc, nó như cách thức làm “đổi màu” sở thích – ý này là tôi đoán chừng vậy.

Nhưng tôi thì khác, tôi thích kiểu áp lực gắn liền với sở thích. Nói tới đây thì tôi nhận ra, bản thân mình là một người làm việc theo cảm hứng. Có nghĩa là tôi chỉ có thể làm tốt khi tôi thấy vui, có cảm xúc vào những điều mình đang làm. Càng áp lực, càng kích thích tôi sáng tạo hơn và bứt phá giới hạn chính mình, đặc biệt là áp lực đó không khiến tôi mệt mỏi. Tôi thích kiểu áp lực này.

Chia sẻ cụ thể như vậy, bởi tôi sắp sửa nói về công cụ – người bạn thân thiết của mình đồng hành trong viết lách. Đó là những cuốn sổ tay – người bạn mà khi tôi viết lên mỗi trang giấy, càng vui thích và dễ chịu, dù khi làm việc hay cho những cảm xúc hoang hoải cá nhân.

Hiện tại, tôi có năm cuốn sổ tay cho năm chủ đề riêng biệt.

Một cuốn sổ tổng hợp. Tại đây, tôi viết tất cả những ý tưởng, mục tiêu mà mình đặt ra, bao gồm cả danh sách công việc mỗi ngày. Là nơi tôi nói nhiều nhất về các dự định của mình, từ chủ đề lớn tới các ý tưởng nhỏ nhỏ sẽ triển khai. Đây cũng là cuốn sổ theo tôi lâu nhất từ khi tôi bắt đầu viết tới bây giờ.

Một cuốn sổ mang tên gọi “Học Tiếng Việt”. Nhiều khi tôi cũng không biết vì sao ngày trước thi Đại học có thể đạt 7,75 điểm môn Văn, thật lòng. Bởi trong các môn học thì Ngữ Văn là môn tôi ít đầu tư hơn cả, thậm chí mãi tới khi học xong Đại học tôi mới quan tâm hơn tới việc đọc sách. Nếu mọi người đến với viết lách rồi từng bước xác định chủ đề lớn cho mình thì tôi ngược lại một chút, tôi có cho mình chủ để sẽ đi đến cùng rồi mới tìm hiểu chuyện viết lách. Tôi tự nhận bản thân mình thiếu kiến thức nền tảng về ngữ pháp, chính tả tiếng Việt. Nên giờ đây, tôi vẫn đang trong giai đoạn học lại từng phần kiến thức đã đánh mất.

Một cuốn sổ mang tên “Ghi chép”. Cuốn này tôi dùng ghi chép tất cả những điều mình gom nhặt được. Tôi đọc sách, nghe nhạc, đọc một bài chia sẻ đâu đó, chỉ cần thấy hữu ích hoặc ấn tượng rồi sẽ ghi lại ngay. Việc ghi chép này vẫn còn trong thế bị động, tôi cứ ghi rồi thi thoảng đọc lại mà vẫn chưa xác định sẽ làm gì với nó. Điều này tôi đang cải thiện dần.

Một cuốn sổ “Biết ơn”. Thật ra, tôi chưa biết phải đặt tên gọi là gì nên dùng từ “Biết ơn”. Cuốn này, tôi viết dài ngắn tùy lúc. Có khi là dòng cảm xúc xảy đến trong ngày, có khi là trang morning page, có khi là những điều tôi biết ơn vào sáng mai hoặc buổi tối. Tôi không cố định nội dung cho nó, viết xong cũng không đọc lại nhưng mỗi lần viết ra, là mỗi lần cảm xúc được ghi lại, đầy đủ, rõ ràng. “Cuốn sổ là người bạn thân tin tưởng và lắng nghe chân thành nhất” – Đây là điều tôi nói về cuốn sổ của mình.

Một cuốn sổ mang tên “Yêu”. Tôi định giấu nhẹm chuyện này nhưng nghĩ lại, sao phải giấu? Sau một thời gian viết trong cuốn sổ này, tôi có thêm một ý tưởng cho Tiệm sổ tay của mình – đó là tạo ra các bộ sổ đôi cho các bạn đang yêu nhau. Thêm một nhóm khách kén chọn nữa nhưng tôi thích ý tưởng này. Xuất phát từ bản thân, tôi luôn muốn có một góc riêng để giải bày cảm xúc của mình với người yêu. Có khi giận dỗi, có khi hạnh phúc, có những điều không dễ gì nói ra, tôi đều viết lại vào cuốn sổ đợi chừng nào “đầy” sẽ gửi tới anh.

Ngoài những cuốn sổ có chủ để riêng, tôi còn chuẩn bị giấy nháp, sổ nháp. Tôi thường viết lại ý tưởng, kiến thức liên quan vào giấy nháp trước khi định hình thành bài viết hoàn chỉnh.

Bạn có công cụ thân thiết nào không? Hãy chia sẻ cùng nhau nhé!

—-

Bài viết được lấy ý tưởng từ dự án 500+ của Moon.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.